Pepe và trận Chung kết EURO 2016 điên rồ: Gã đồ tể bảo vệ ngai vàng của Bồ Đào Nha
Thứ ba, 03/09/2024 15:55 (GMT+7)
Nếu như Eder là tác giả của nhát dao kết liễu Pháp, thì chính Pepe là người thợ rèn không ngừng nỗ lực mài chiếc dao đó sắc lẹm nhất suốt 120 phút. Để rồi khi đã chạm được tới đỉnh vinh quang, anh tưởng như ngất đi vì kiệt sức. Khi ấy người ta chẳng còn thấy hình bóng của 1 gã đồ tệ bặm trợn đáng ghét nữa...
Nhắc đến Pepe, chắc chắn rồi điều đầu tiên khán giả nghĩ ngay tới chính là gã đồ tể với hàng loạt pha chém đinh chặt sắt. Khán giả không thể nào quên được những tình huống trung vệ Bồ Đào Nha sẵn sàng đá liên tục vào người đối thủ, kể cả khi họ đã nằm sân, hay những cú xoạc bằng cả tính mạng, có thể đánh đổi cả sự nghiệp của đối thủ.
Thế nhưng khi EURO 2016 khởi tranh, hay cụ thể hơn là trận Chung kết với chủ nhà Pháp tại Stade de France, gã đồ tể bặm trợn ấy đã thực sự lột xác. Pepe đã hoá thành chiến binh quả cảm góp phần mang lại chiến thắng ngọt ngào, qua đó giúp Selecao lần đầu bước lên đỉnh vinh quang của giải đấu châu Âu. Anh đã cùng với Cristiano Ronaldo vẽ nên khoảnh khắc lịch sử khó phai mờ.
Bồ Đào Nha bước vào giải đấu đó mà chẳng được đánh giá quá cao. Chính bộ đôi Ronaldo – Pepe (1 công 1 thủ) chốt chặn 2 đầu chiến tuyến, đã giúp đội bóng của HLV Fernando Santos tạo nên kỳ tích. Tầm quan trọng của Pepe còn nhân lên gấp bội khi CR7 phải rời sân từ rất sớm, sau pha va chạm với Payet. Vừa mất đi linh hồn, lại còn phải thi đấu dưới sức nóng từ 4 góc khán đài chật kín CĐV chủ nhà; vậy nhưng Bồ Đào Nha vẫn chơi quả cảm đến lạ.
Họ không hề bị sụt giảm ý chí, bởi vẫn còn đó một chiến binh luôn hò hét, thúc đẩy đồng đội tiến lên. Đúng vậy, Pepe đã chơi đúng chất “như thể không có ngày mai”, và chính anh đã giúp những cầu thủ Selecao còn lại trên sân hiểu rằng, họ phải chiến đấu nhiệt hơn nữa thay phần Ronaldo. Mà điều tuyệt vời nhất ở đây đó là Pepe đã làm tất cả điều đó cùng với cơn đau quằn quại khi chấn thương cơ đùi chưa bình phục. Cựu sao Real đã phải vắng mặt trong trận Bán kết gặp xứ Wales. Nhưng vì tính chất quá đỗi quan trọng của trận Chung kết, Pepe vẫn chấp nhận mọi rủi ro và nghiến răng sải bước trên thảm cỏ Stade de France.
Kỳ diệu hơn cả, Pepe đã chơi với hơn 200% sức lực, liên tục ngăn chặn những đường tấn công như vũ bão của đội tuyển Pháp. Vừa phải chịu áp lực tâm lý nặng trịch, lại chống chọi nỗi đau thể xác – đây là điều mà kể cả những ngôi sao đang ở độ tuổi sung mãn nhất cũng khó có thể “qua ải”. Vậy nhưng, lão tướng Pepe ở tuổi 33 khi ấy đã vượt lên tất cả.
Để rồi khi Eder mang theo khoảnh khắc lịch sử với bàn thắng quý giá nhất sự nghiệp, bên ngoài đường pitch Cristiano Ronaldo hò reo ăn mừng cùng HLV Santos. Còn ở trong sân, Pepe vẫn đặt mình vào trạng thái tập trung nhất và anh không ngừng hét vào mặt đồng đội phải thật tỉnh táo, trong thời gian hơn 10 phút còn lại của hiệp phụ. Và rồi khi tiếng còi kết thúc trận đấu được trọng tài Mark Clattenburg cất lên, Pepe đã nằm gục xuống Stade de France và không ngừng nôn mửa. Đến tận giây phút ấy, đôi chân đau nhói của anh mới chịu dừng lại, và gã đồ tể khi đó cũng mới chịu buông tha các chân sút Les Bleus.
Danh hiệu cầu thủ hay nhất trận Chung kết, là minh chứng rõ nhất giúp Pepe tạo nên 120 phút quá đỗi hoàn hảo. Trước hình ảnh các cầu thủ Selecao châu Âu ăn mừng cuồng nhiệt, Ronaldo thì bật khóc, thì giây phút Pepe ngã gục vì kiệt sức không khỏi khiến người hâm mộ xót xa. Phải cố gắng, phải mạnh mẽ thế nào thì người đàn ông với chi chít vết thương ấy, mới có thể chiến đấu tới tận 120 phút cả hiệp thi đấu chính thức và cả hiệp phụ. Hình ảnh đó ắt hẳn vẫn còn ám ảnh với nhiều khán giả.
Để rồi họ chợt nhận ra mình chẳng hề ghét Pepe nhiều đến thế. Với tinh thần quả cảm, trái tim rực lửa, Pepe đã cho các CĐV thay đổi cách nhìn nhận về anh: tinh thần của những chiến binh. Những gì trung vệ sinh năm 1983 đã làm, cũng chỉ là bảo vệ sự tự tôn của màu áo và logo trên ngực trái anh đang mang.
Pepe yêu đội tuyển Bồ Đào Nha rất nhiều. Chính anh cũng thừa nhận rằng luôn có cảm giác rất khác, khi khoác lên mình chiếc áo quốc gia. Nếu không, gã đồ tể ấy đã chẳng chiến đấu đến mức phải nôn mửa ngay trên sân. À còn một điều nữa khiến Pepe phải đá Chung kết EURO 2016 như thể đó là trận đấu cuối cùng trong sự nghiệp, đó chính là tình bạn với Cristiano Ronaldo.
Cả 2 đã duy trì một tình bạn bền chặt suốt 2 thập kỷ. Lần đầu CR7 gặp Pepe diễn ra vào mùa hè 2002. Cậu nhóc Ronaldo, mới 18 tuổi và lần đầu được đôn lên đội một Sporting, bắt chuyện với một gã cao lớn và xa lạ mới đến CLB thử việc. Đó chính là Pepe. Cơ mà khi ấy Pepe cũng cảm thấy thật may mắn khi được gặp Ronaldo. Mới rời quê nhà Brazil sang châu u chơi bóng vỏn vẹn 1 năm trên đảo Madeira, mọi thứ đều lạ lẫm với gã đồ tể.
May sao anh có thể bắt gặp Ronaldo, một người Madeira chính hiệu. "Hãy cố gắng, rồi chúng ta sẽ trở thành đồng đội của nhau", Ronaldo nhắn nhủ Pepe như thế. Mọi thứ suýt chút nữa đã trở thành sự thật. Ban lãnh đạo Sporting vô cùng ấn tượng với màn trình diễn của Pepe, viên ngọc thô mới chỉ khoác áo đội dự bị Maritimo ở mùa giải trước. Một bản hợp đồng với Pepe được đưa ra chỉ chờ chữ ký của hậu vệ này, nhưng anh không bao giờ có cơ hội đặt bút ký. Sporting không chấp nhận mức phí chuyển nhượng Maritimo đưa ra, thế là Pepe lầm lũi trở lại đảo Madeira sau 2 tuần thử việc.
"Tôi xin lỗi vì đã không thể chơi bên cạnh cậu như mong muốn, nhưng tôi sẽ cố gắng hơn nữa, mạnh mẽ hơn nữa. Sau này chúng ta nhất định sẽ sát cánh", Pepe hứa với Ronaldo trong ngày cả 2 chia xa.
Nhưng rồi định mệnh đã định và 2 ngôi sao ấy chẳng thể tách rời nhau. Pepe sau quãng thời gian gây ấn tượng mạnh tại Bồ Đào Nha trong màu áo Porto, đã được Real Madrid chiêu mộ với mức phí 30 triệu euro. Pepe càng háo hức hơn, trước thông tin Kền kền trắng ráo riết chiêu mộ Ronaldo. Nhưng trước khi kề vai sát cánh bên nhau ở Real, họ đã trở thành chiến hữu trong màu áo đội tuyển Bồ Đào Nha.
Pepe từng có cơ hội lên tuyển Brazil, dù vậy, cuối cùng anh lại chọn nơi mình lập nghiệp để chinh chiến. Có lẽ CR7 cũng là một trong những nguyên nhân khiến Pepe dũng cảm lựa chọn thay đổi màu cờ sắc áo. Kể từ ngày Pepe chính thức khoác áo Bồ Đào Nha đến nay, anh và Ronaldo đã chơi bên cạnh nhau quá lâu ở cả cấp độ CLB lẫn đội tuyển quốc gia. Bên cạnh đó là hàng nghìn lần va chạm nảy lửa trên sân tập.
Mạnh mẽ và luôn muốn khẳng định mình là người giỏi nhất, cả Pepe lẫn Ronaldo đều không muốn thua kém người kia khi họ chơi ở 2 vị trí đối đầu nhau. Nhưng đến những trận đấu chính thức, hẳn cả hai đều cảm thấy may mắn khi họ đứng cùng một chiến tuyến. Pepe, người từng không ít lần khiến Ronaldo phải nằm sân ở những buổi tập, chưa bao giờ ngừng khẳng định CR7 chính là tiền đạo hay nhất thế giới anh từng chứng kiến.
Ở chiều ngược lại, Ronaldo có thể thỏa sức khiêu vũ cùng trái bóng khi anh biết phía sau là bức tường vững chãi mang tên Pepe. Một nghệ sĩ tấn công, một gã đồ tể phòng ngự, họ bổ khuyết từng điểm yếu của nhau để xây dựng Real, cũng như Bồ Đào Nha thành một tập thể bất khả chiến bại. Nhưng rồi đâu ai thắng được dòng chảy khắc nghiệt của thời gian. Tại EURO 2024 vừa qua, một Pepe khi ấy đã 41 tuổi còn Ronaldo thì cũng 39 đã không thể gồng mình gánh vác Selecao được nữa.
Giây phút Joao Felix đá hỏng quả 11m định mệnh, Bồ Đào Nha bị Pháp loại tại Tứ kết, Pepe và Ronaldo ôm lấy nhau vỗ về an ủi. Rồi trên gương mặt gã đồ tể khi ấy đã nhoà lệ. Kẻ gai góc bậc nhất làng túc cầu cũng đã bật khóc. Có lẽ bản thân Pepe hiểu rằng đây chính là những giây phút cuối cùng, mà anh được thỏa đam mê với trái bóng tròn. Gánh nặng tuổi tác buộc Pepe phải dừng lại, và cựu trung vệ Real cũng đã quyết định đặt dấu chấm kết bài cho hành trình của mình.
Số người anti Pepe ắt hẳn vẫn nhiều hơn lượng fan ủng hộ, bởi sự “máu điên” của anh trên sân. Thế nhưng đó mới chính là phong cách tạo nên Pepe độc nhất. Ngày hôm nay trước quyết định treo giày, xin một lần nữa cảm ơn Pepe vì tất cả những gì anh đã cống hiến cho môn thể thao Vua. Gọi anh bằng biệt danh nào chính xác bây giờ nhỉ, gã đồ tể, Chì Phèo Bồ Đào Nha hay chàng chiến binh quả cảm sẵn sàng đổi mồ hôi, máu và nước mắt để bảo vệ màu cờ sắc áo quê hương.