Những ân tình dành cho Eriksen
Chủ nhật, 27/06/2021 10:43 (GMT+7)
Bây giờ có lẽ ta không nên gọi những chiến thắng của Đan Mạch là chuyện cổ tích nữa. Họ xứng đáng hơn thế, ít nhất là với đòn hủy diệt 4-0 trước Wales đêm qua. "Những chú lính chì" vẫn "dũng cảm“ mà đàng hoàng bước vào tứ kết, không cần phép màu và điều kỳ diệu nào.
Đội bóng Bắc Âu đã khởi đầu Euro bằng một cơn mưa nước mắt khi trái tim của ngôi sao sáng nhất Christian Eriksen bỗng ngừng đập. Hai trận thua liên tiếp theo sau đó những tưởng đã kết thúc giấc mơ Euro của Đan Mạch, để rồi cuối cùng họ vẫn có một bữa tiệc vui vẻ ở Amsterdam. Sân Johan Cruijff Arena bỗng như mang linh hồn của Copenhagen.
Phần lớn trong số 16 ngàn vé cuối cùng đều nằm trong tay người Đan Mạch và trên khán đài ta cũng chỉ thấy lẻ tẻ một vài lá cờ của xứ Wales. Sắc đỏ-trắng của bao phủ lấy 4 khán đài cùng bài hát Vi er røde, Vi er hvide (Chúng tôi là màu đỏ, chúng tôi là màu trắng) và quốc ca Đan Mạch.
Trước trận đấu, HLV Kasper Hjulmand cũng đã nói về sự đặc biệt của sân Johan Cruijff ArenA. “Nếu có một CLB nào đó có ý nghĩa đối với bóng đá Đan Mạch, đó sẽ là Ajax (Amsterdam). Đã từng có rất nhiều cầu thủ Đan Mạch chơi bóng ở đây và phát triển rất tốt. Triết lý trong bóng đá của Ajax là điều mà tôi rất tôn trọng.“
Quả vậy, ngôi sao sáng nhất trận Kasper Dolberg đã từng khoác áo Ajax. Cú đúp của tiền đạo 23 tuổi này đã góp công lớn mang về tấm vé vào tứ kết cho Đan Mạch và cũng là lần đầu tiên anh ghi bàn ở giải đấu lớn cho đội tuyển quốc gia. Trong những kí ức đẹp ngày trước ở Amsterdam, Dolberg cũng đã ghi được 33 bàn trong 78 trận ra sân cho Ajax. Ngày trở về Johan Cruijff ArenA lần này vì thế mà có ý nghĩa hơn.
Sau sự cố của Eriksen, chặng đường Euro của Đan Mạch đã đi qua những cơn bão của thất bại và những chấn thương. Kịch tính trước trận là tin hai cầu thủ chính sẽ vắng mặt: Yussuf Poulsen ngồi ngoài vì chấn thương đùi, và Daniel Wass chiến đấu với một trận ốm. HLV Kasper Hjulmand buộc phải chọn mặt gửi ân tình cho những cái tên mới, lúc này chỉ có sức mạnh tập thể mới đưa Đan Mạch đi tiếp. Kasper Dolberg và Jens Stryger Larsen được gọi. Và rồi Dolberg đã không phụ lòng sự tin tưởng của thầy mình.
"Tất nhiên là tôi rất vui. Đây là điều mà tôi đã chờ đợi từ lâu, đặc biệt là khi phải ngồi trên băng ghế dự bị, điều chẳng ai muốn cả. Tôi cảm thấy mình đã đóng góp được một điều gì đó tuyệt vời và tôi thấy hôm nay là một ngày thật đặc biệt“, Dolberg nói, không giấu nổi niềm hạnh phúc. Anh đã có một năm khó khăn với 2 cuộc chiến đấu, một trước virus Corona, một ca cắt ruột thừa. Giờ đây, Dolberg có thể tạm quên đi những khó khăn đó, và cả quãng thời gian ngồi dự bị, phía trước, cơ hội tỏa sáng vẫn còn nhiều cho anh.
Đan Mạch đã ghi được 9 bàn thắng kể từ cú ngã của Eriksen. Không có mặt trên sân, nhưng tiền vệ này vẫn phần nào hiện hữu ở Johan Cruijff ArenA, mảnh đất anh từng có thời gian gắn bó với những kỷ niệm đẹp trong màu áo của Ajax năm 2010-2013. Một chiếc áo đấu khổng lồ được mang ra sân, chiếc áo của Đan Mạch được viết số 10 mang tên Eriksen. Một chiếc áo đấu khác được đóng khung cũng mang tên Christian Eriksen được đội trưởng xứ Wales Gareth Bale trao cho đội trưởng Simon Kjaer của Đan Mạch trước khi trận đấu diễn ra. Trên khán đài, những tấm áp phích cổ động vẫn tràn ngập lời động viên, tri ân Eriksen. Những cử chỉ mang một ân tình đẹp lòng tất cả người trong cuộc và người chứng kiến.
Gần 30 năm trước, Đan Mạch đã biến những điều không tưởng thành sự thật khi giành chức vô địch Euro từ tấm vé vớt tham dự vòng chung kết. Cũng là khởi đầu gian nan và dần vượt qua để đi đến cái đích cuối cùng tạo nên lịch sử. Năm 1992, người đứng trong khung thành là Peter Schmeichel. 29 năm sau, con trai của huyền thoại bóng đá Đan Mạch ấy – Kasper Schmeichel cũng đang là người gác đền đáng tin cậy. Cha truyền, con nối, tâm linh mà nói, thêm cả một chút may mắn, Đan Mạch hoàn toàn có thể bắt đầu nghĩ về một chiếc cúp châu Âu thứ 2.
Đan Mạch còn đang đá bóng vì ân tình dành cho Eriksen. Thiếu vắng anh từ một tình huống tưởng như chỉ có trong những cơn ác mộng, điểm yếu bỗng trở thành động lực tuyệt vời để những đôi chân còn lại cháy hết mình vì người đồng đội ấy. Dù có thể đến cuối cùng, họ sẽ không chạm được vào giấc mơ vô địch, nhưng việc vào tới tứ kết với hai màn trình diễn gần nhất đã chứng minh cho khán giả yêu bóng đá khắp thế giới thấy câu chuyện của những chú lính chì dũng cảm ở kỳ Euro này xứng đáng được lưu lại mãi trong lịch sử bóng đá.