MU: Hạnh phúc mới từ người cũ
Chủ nhật, 12/09/2021 02:03 (GMT+7)
Ngày trở về hoàn hảo cho Cristiano Ronaldo. Ngày thi đấu bùng nổ cho MU. Và, ngày hạnh phúc cho Manucian. Thứ hạnh phúc mà từ lâu rồi nửa đỏ thành Manchester không được nếm trải. Nên, nó cũng giống như là hạnh phúc mới vậy.
Chủ Đề: Messi và Ronaldo ai vĩ đại hơn
Tôi nghĩ rằng, phải từ ngày Sir Alex nghỉ hưu đến hôm nay sân Old Trafford mới lại thực sự được hạnh phúc đến vậy.
Không hạnh phúc sao được, khi đội nhà thắng tưng bừng 4-1 trong ngày họ chào đón Cristiano Ronaldo - đứa con huyền thoại ngày nào trở lại mái nhà xưa. Trong đó, 2 bàn đến từ chính đứa con ấy; 1 bàn đến từ biểu tượng mới - Bruno Fernandes; và 1 bàn đến từ cầu thủ từ chối vị thế ngôi sao tại West Ham để chiến đấu cho từng lần ra sân tại SVĐ này - Jesse Lingard.
Không hạnh phúc sao được, khi không chỉ thắng đậm mà còn thắng rất đẹp. Ngay cả bàn mở tỉ số của Ronaldo, dù ai đó có thể coi là dễ dàng do lỗi ói bóng của thủ môn Newcastle thì với các fan của Quỷ Đỏ nó vẫn là quá đẹp. Bởi đơn giản thôi, từ lâu rồi họ thèm khát một tiền đạo biết ghi những bàn thắng dễ dàng như thế một cách đều đặn mỗi cuối tuần.
Còn 3 bàn còn lại thì khỏi phải nói nữa, đó đều là những siêu phẩm.
Bàn thứ hai của Ronaldo là pha nước rút của cầu thủ 26 tuổi chứ không phải của một lão tướng 36 tuổi. Pha bóng hội tụ tất cả tinh hoa mang đậm thương hiệu CR7: tốc độ, bước một hoàn hảo, khả năng cài người khôn ngoan và kỹ năng dứt điểm thượng thừa. Bàn thắng giúp MU vượt lên dẫn 2-1 (để từ đó tiếp đà hưng phấn ghi thêm 2 bàn nữa) đã cho thấy ngôi sao người Bồ vẫn xứng đáng với chiếc áo số 7 huyền thoại tại Old Trafford và khát khao cũng như đẳng cấp của anh là chưa mai một theo thời gian.
Bàn thắng thứ ba của Bruno là một cú nã đại bác làm người ta nhớ đến chính hình ảnh Ronaldo 12 năm trước tại nơi đây. Một cú lòng trong lai mu bóng lắt như hông vũ nữ belly dance.
Và bàn thứ tư - bàn cuối cùng là một siêu phẩm của sự phối hợp và phô diễn kỹ năng cá nhân đỉnh cao. Bắt đầu từ pha đi bóng (thường thấy) của Pogba qua 2 hậu vệ đội bạn, tiếp đến là màn bật nhả của Van de Beek để bóng lại trở về chân Pogba. Và chỉ cần có một khe hở thôi, ngôi sao người Pháp sẽ biết cách biến nó thành cơ hội ghi bàn cho đồng đội.
Nhưng lần này số 6 cần có thêm một cú bỏ bóng thông minh, nhạy cảm của người đồng hương Anthony Martial để bóng đến chân Jesse Lingard. Còn Lingard thì đã không bỏ lỡ cơ hội chứng minh cho Solsa thấy phong độ của anh tại West Ham không phải là nhất thời, anh trở lại MU không phải để trở thành “người ngoài hành lang” đánh bóng ghế dự bị.
Ronaldo vừa đến đã có ngay cú đúp. Pogba qua 4 vòng đã bỏ túi 7 kiến tạo. Bruno, Shaw vẫn toả sáng như mùa giải năm ngoái. De Gea trở lại đẳng cấp quen thuộc. Lingard, Van de Beck đã được vào sân. Martial cũng có cơ hội để tìm lại mình... Hơn cả một trận thắng 4-1. Khát khao chiến đấu, chiến thắng, cảm hứng chơi bóng là thứ đáng nói hơn cả về MU trong trận đấu này.
Dù còn quá sớm để khẳng định điều gì thì người ta cũng không thể phủ nhận cái tinh thần “united” hừng hực, rực lửa đã hiện hữu tại Old Trafford hôm nay. Nhờ đó mà có vẻ như Ole cũng đã tự tin, mạnh dạn hơn trong việc cho đội hình dâng cao và áp đặt lối chơi tấn công của mình.
Người ta từng nói nhiều về cái gọi là hiệu ứng “thay tướng” (thay HLV). Liệu người ta sẽ nói về hiệu ứng “thêm ngôi sao” kể từ “case study” Cristiano Ronaldo trong màu áo Manchester United hôm nay?
Tôi chắc chắn người ta sẽ nói vậy nếu CR7 tiếp tục duy trì được hiệu suất và sức ảnh hưởng như trận đấu hôm nay đến cuối mùa giải và MU có được một danh hiệu đáng giá. Nhưng chờ đợi như vậy thì quá dài. Trước mắt, MU cứ tận hưởng hạnh phúc mới này đi. Thứ hạnh phúc mới được tiếp lửa từ năng lượng và khát khao của một ngôi sao cũ.
Cứ tận hưởng hạnh phúc đi. Vì nhiều khi, hạnh phúc tạo ra thành công chứ không phải thành công tạo ra hạnh phúc.