Bong da Viet Nam
Gửi bài
back-to-top
Bóng đá Bóng đá Việt Nam Bóng đá nữ

'Hậu phương' của HLV Mai Đức Chung: Không tả nổi nỗi vất vả khi làm vợ HLV, đi dạy cũng phải vác con theo

Thứ tư, 09/02/2022 08:00 (GMT+7)

Ở tuổi 70, vợ của HLV Mai Đức Chung - bà Phạm Thị Ngọc Uyển vẫn luôn lo lắng cho chồng. Trong buổi trò chuyện độc quyền với Thethao.vn, hậu phương của HLV trưởng đội tuyển nữ Việt Nam đã trải lòng về quãng thời gian khó khăn khi chồng phải công tác xa nhà.

Khép lại hành trình đầy thử thách tại Ấn Độ, cuối cùng đội tuyển nữ Việt Nam dưới sự lèo lái của HLV Mai Đức Chung đã xuất sắc giành quyền tham dự kỳ World Cup đầu tiên trong lịch sử. Đằng sau một người đàn ông thành công luôn có bóng dáng người phụ nữ và với HLV Mai Đức Chung cũng vậy. Cùng Thethao.vn lắng nghe những tâm sự của bà Phạm Thị Ngọc Uyển, "hậu phương" vững chắc cho HLV Mai Đức Chung được cháy hết mình với bóng đá Việt Nam.

Sau khi cùng đội tuyển nữ Việt Nam giành được thành tích lịch sử, HLV Mai Đức Chung đã gọi về nhà để báo tin mừng. Bà có thể chia sẻ về những điều mà HLV Mai Đức Chung nói trong thời khắc ấy?

Chồng tôi đã gọi về ngay từ lúc ở trên sân, thậm chí còn trước khi diễn ra buổi họp báo sau trận. Lúc đó, ông ấy tỏ ra rất vui mừng và cả người ở nhà cũng vậy. Tôi ở nhà xem bóng đá cùng các con cũng rất mừng vì đã đội tuyển nữ Việt Nam đã đạt được mục đích mà tất cả mong muốn.

Đợt tập trung này khó khăn quá. Thời gian đội ở Tây Ban Nha rất vất vả. Thực sự không ngờ là chúng ta lại có thể đạt thành tích như vậy.

Chồng tôi thường xuyên gọi về cho tôi mỗi khi công tác xa nhà. Có ngày thậm chí còn gọi vài cuộc. Bây giờ, mọi thứ còn dễ dàng hơn nhờ có công nghệ. Khi gọi điện, chồng tôi thường xuyên hỏi thăm gia đình và các anh em. Ông ấy cũng kể về những vấn đề liên quan tới đội bóng nữa. 

'Hậu phương' của HLV Mai Đức Chung: Tôi từng phải mang con đến trường để vừa dạy, vừa trông vì không có chồng bên cạnh - Ảnh 6
'Hậu phương' của HLV Mai Đức Chung: Tôi từng phải mang con đến trường để vừa dạy, vừa trông vì không có chồng bên cạnh

Chuyến du dấu lần này của ĐT nữ Việt Nam bị ảnh hưởng rất nhiều bởi dịch COVID-19. Bà có lo lắng cho đội tuyển nữ và cá nhân HLV Mai Đức Chung?

Ban đầu, khi đội mới sang tập huấn ở Tây Ban Nha thì không vấn đề gì. Nhưng tới trước ngày sang Ấn Độ dự giải châu Á, rất nhiều cháu trong đội tuyển mắc COVID-19. Lúc đó ở nhà tôi lo lắm, nhỡ mà ĐT nữ Việt Nam phải bỏ giải thì bao công sức đổ xuống sông, xuống biển hết.

Tôi động viên chồng nhiều dù trong lòng cũng nóng như lửa đốt. Sau đó tình hình cũng dịu dần, bớt căng thẳng. Thực sự lúc đó tôi rất mừng cho đội.

Về chồng mình thì tôi cũng lo lắng nhiều lắm. Lúc nào gọi điện tôi cũng dặn dò kỹ ông ấy phải giữ gìn sức khỏe. Chồng tôi cũng lo ngược cho tôi ở nhà, bảo rằng có đi chợ hay có việc cần ra ngoài thì nhờ con cháu. Dạo này tôi ít đi chợ hay ra ngoài vì cũng sợ dịch bệnh. Thời điểm đó, cả hai cứ lo lắng cho nhau như vậy. Tôi lo lắm. Nếu ông ấy mắc bệnh sẽ rất phiền, ảnh hưởng tới cả bản thân mình lẫn toàn đội.

'Hậu phương' của HLV Mai Đức Chung: Tôi từng phải mang con đến trường để vừa dạy, vừa trông vì không có chồng bên cạnh - Ảnh 7

 

Bà cảm thấy thế nào khi vắng chồng trong dịp Tết? Đây có phải là lần đầu tiên HLV Mai Đức Chung công tác xa nhà như dịp Tết năm nay?

Ngày 30 và mùng 1 Tết mà chồng không ở nhà thì chỉ có năm nay thôi. Nhìn chung, chồng mà đi công tác xa dịp Tết thì ai cũng buồn và tủi thân cả. Nhưng ông ấy cũng vì đam mê và trách nhiệm với bóng đá nước nhà, có mục đích rất rõ ràng là phải đưa đội mình tới World Cup nên tôi rất ủng hộ.

Cách đây rất lâu rồi, chồng tôi có vắng nhà vào mùng 1 Tết. Tôi vẫn nhớ lúc đấy là năm 1980. Năm đó đội Tổng Cục Đường Sắt lên ngôi vô địch quốc gia (khi đó HLV Mai Đức Chung còn là cầu thủ - PV). Thời điểm ấy chồng tôi vào Nam đá bóng mà con còn rất bé. Tôi buồn lắm. Nhưng cả nhà vẫn động viên, còn bản thân tôi cũng xác định là ủng hộ chồng ngay từ đầu. Bây giờ thì quen nhiều rồi.

Thời điểm mới bắt đầu yêu HLV Mai Đức Chung, bà có gặp trở ngại gì không?

Thời điểm đó, gia đình bên nhà tôi cũng suy nghĩ rất nhiều. Bố mẹ nói rằng tôi sẽ rất vả, không muốn cho con gái lấy chồng cầu thủ. 

Nhưng tôi cũng biết tính anh Chung. Anh ấy rất chăm chỉ và chịu khó ngay từ thời còn thanh niên. Thế nên tôi đã quyết là sẽ đi cùng với anh Chung. Vẫn biết là vất vả nhưng mọi chuyện cũng đến từ từ chứ không dồn dập. Mỗi ngày tôi khắc phục một chút, cố gắng để cuộc sống tốt hơn. Gia đình hai bên nội ngoại cũng động viên để tôi hoàn thành công việc gia đình.

Bố mẹ tôi khi gặp anh Chung cũng thấy tính cách rất hiền lành, thật thà. Bởi vậy, khi bố mẹ cho tôi đi lấy chồng thì rất yên tâm, chỉ nghĩ là con mình sẽ hơi khổ thôi.

'Hậu phương' của HLV Mai Đức Chung: Tôi từng phải mang con đến trường để vừa dạy, vừa trông vì không có chồng bên cạnh - Ảnh 4

Vợ HLV Mai Đức Chung và nỗi vất vả chăm 2 con nhỏ khi chồng đi vắng

Do tính chất công việc, HLV Mai Đức Chung thường xuyên phải công tác xa nhà. Vậy HLV Mai Đức Chung làm gì để bù đắp cho gia đình mỗi khi về nhà?

Chồng tôi rất quan tâm tới gia đình. Ngày xưa khi đi công tác xa thì hay viết thư, kiếm được bao nhiêu thì đều nhờ người gửi tiền, gửi quà về. Ông ấy viết thư thì luôn hỏi thăm tất cả mọi người trong gia đình, từ nội ngoại đến hàng xóm láng giềng.

Khi về nhà, chồng tôi lúc nào cũng quan tâm đến bố mẹ, gia đình, vợ con. Khi hai con còn nhỏ, chồng tôi chơi với chúng suốt. Thậm chí, chồng tôi còn đưa tôi đi làm, đi chợ. Ông ấy cũng vào bếp nhiều, giặt giũ cho vợ. 

Thời còn là cầu thủ, chồng tôi cứ sáng đi tối về. Thế mà sáng sớm trước khi đi là phải dậy sớm nấu cháo cho con, để ra từng bát một rồi mới sang Gia Lâm tập. Ông ấy thương gia đình nhiều lắm. Chúng tôi cưới nhau vào đầu năm 1977. Khi còn trẻ, hai vợ chồng phải chăm các con rất vất vả, nhất là hồi ông ấy làm cầu thủ thì cực lắm. Sau này, khi chồng tôi chuyển sang làm công tác huấn luyện thì mọi chuyện đỡ hơn một chút.

'Hậu phương' của HLV Mai Đức Chung: Tôi từng phải mang con đến trường để vừa dạy, vừa trông vì không có chồng bên cạnh - Ảnh 2
HLV Mai Đức Chung sẽ còn dẫn dắt ĐT nữ Việt Nam miễn là sức khỏe cho phép

Trong quãng thời gian HLV Mai Đức Chung xa nhà, bà đã phải trải qua những khó khăn gì, đặc là với việc chăm sóc con?

Vất vả thì không tả nổi đâu. Hồi đầu mới lấy nhau, nhà chúng tôi chưa kiên cố như bây giờ. Có những hôm trời mưa mắc màn phải nghiêng túi ni lông để nước mưa đổ vào chậu, con ngủ trong màn còn mình phải làm mọi việc. Nuôi con cũng vất vả, phải nấu bằng cháo, bằng sữa hộp. Chồng đi vắng thì mình cũng tự lập là chính, có nhờ người nhà được buổi nào hay buổi đó. Ngày xưa tôi dạy học, ngày đi làm 8 tiếng, tối về sổ sách bài vở cũng mất nhiều thời gian. 

Tôi vừa đi làm vừa chăm hai anh em. Hồi hai đứa còn còn bé, tôi phải nối dài gác-ba-ga xe đạp để đưa sang gửi nhà ông bà nội, nhưng cũng chỉ được vài tiếng trong 1, 2 năm đầu để mình đi làm hoặc đi chợ thôi. Có thời điểm tôi cũng phải đưa hai con đến trường cùng để vừa dạy, vừa chăm. Ngày xưa không có nhiều người sang giúp mình được vì bố mẹ cũng già rồi, các anh chị thì mỗi người một việc.

Có thời gian đứa thứ hai của tôi bị ốm, phải đi viện suốt. Tôi dạy học từ 7 giờ đến 9 rưỡi rồi xin nghỉ sớm để đưa con khám. Cứ cách một ngày lại đi như vậy trong vài tháng trời, mãi con mới khỏi bệnh. Lúc đó không nhờ được ai, không ai giúp được mà chồng lại đi vắng. Giờ nhìn lại, nói thật là tôi cũng không ngờ bản thân có thể làm được như vậy.

Đã bao giờ bà muốn chồng mình chỉ công tác cố định ở Hà Nội hay thậm chí là chuyển sang nghề khác?

Có, nhưng tôi chỉ thoáng qua thôi chứ chưa nói thành lời bao giờ. Từng có lúc tôi muốn chồng làm nghề bàn giấy hay công việc gì đó gần nhà. Nhưng nghĩ cho cùng thì chồng tôi luôn đam mê bóng đá và có nghề rồi nên tôi cũng muốn ông ấy tiếp tục tập trung cho sự nghiệp của mình.

Chồng tôi đá bóng đến năm 1984 thì phải giải nghệ vì chấn thương. Ông ấy cũng làm công tác huấn luyện một thời gian, từ đội trẻ đến đội lớn. Đến lúc chồng làm HLV rồi là tôi cũng không còn nghĩ đến chuyện khuyên ông ấy bỏ nghề nữa. Mong thì cũng mong đấy nhưng chồng đam mê quá tôi không cản.

HLV Mai Đức Chung đã bao giờ chia sẻ với bà về ý định nghỉ hưu?

Chồng tôi cũng có lần chia sẻ rồi. Cách đây vài năm, kể từ sau khi mổ chân thì sức khỏe của ông ấy cũng yếu đi. Cả nhà ai cũng lo về vấn đề đó. Nhưng chồng tôi còn đam mê thì mọi người vẫn để cho ông ấy làm. Tôi cũng chỉ nhắc nhở chồng cố gắng khi còn sức khỏe thì làm, nếu mệt mỏi thì xin rút. Cả nhà luôn ủng hộ và động viên ông ấy trong công việc của mình.

Trước giải này, chồng tôi có nói là nếu đưa được đội đi World Cup và sức khỏe còn cho phép thì sẽ cố gắng tiếp tục dẫn dắt ĐT nữ Việt Nam. Nếu không khỏe nữa thì sẽ xin nghỉ thôi.

Chồng tôi đã đón một cái Tết xa nhà. Gia đình có kế hoạch tổ chức ăn Tết bù cho ông ấy, cũng là một cái lễ mừng công. Khi đó sẽ có đầy đủ các thành viên trong gia đình nội ngoại và cả những người bạn thân thiết với chúng tôi nữa.

Xin cảm ơn bà về cuộc trò chuyện.

TIN LIÊN QUAN

Nhận định bóng đá