Một chút an bình cho bóng đá
Chủ nhật, 27/06/2021 11:56 (GMT+7)
Trận thắng Bồ Đào Nha 4-2 như tạo ra một cái mốc tạm thời cho thời gian trong bóng đá Đức. Trước đó chỉ toàn là âu lo. Sau đó là một chút an bình. Chỉ một chút thôi, vì một trận đấu khác lại sắp đến. Vẫn còn âu lo, nhưng niềm tin thì đã nhiều hơn.
Suốt trận đấu tôi để ý đến J.Loew, vị HLV từ năm 2018 đến nay lúc nào cũng là vấn đề gây tranh cãi. Ông ngồi một mình, gần như là im lặng. Nét mặt ông có vẻ chẳng thể hiện cảm xúc gì nữa. Ông cũng không thường chạy ra đường biên như các HLV khác, như chính ông vẫn thường làm. Thể hiện cảm xúc của ông khi nhận bàn thua hay kể cả bàn thắng, nhiều bàn thắng, cũng rất hạn chế. Ông ngồi đấy để mục kích, ít nhất là một lần, những điều ông nói và ông tin đang trở thành hiện thực. Ông im lặng vì không cần phải nói thêm gì nữa.
Ông được khuyên thay đổi đội hình thi đấu, chuyển từ 3 sang 4 hậu vệ. Loew bảo: "Đội hình thi đấu không quan trọng. Cái quyết định là con người, là thực hiện các ý đồ chiến thuật".
Ông được khuyên thay đổi về con người. Hãy để cho Havertz trở lại ngồi trên băng ghế dự bị. Hãy đưa Goretzka vào đá chính. Hãy để Kimmich vào đá ở giữa chứ không chạy dọc biên. Ông trả lời: "Ừ, có thể có thay đổi này hay thay đổi khác, nhưng không bao giờ có chuyện từ 0% mà ngay một lúc nhảy lên được 100%” (ý nói Goretzka mới phục hồi sau chấn thương). Nhưng với vị trí của Kimmich thì ông dứt khoát bảo vệ lập trường của mình. Nhiều người có ý kiến để Ginter chơi bên cánh phải. Và chính Ginter cũng thể hiện nguyện vọng này, trong khi Kimmich cũng chẳng cần bóng gió xa xôi: "Chơi ở giữa tôi thấy thoải mái hơn". Nhưng Loew kiên định: "Klostermann đang chấn thương. Còn Ginter chưa đủ sức tấn công bên cánh phải. Vì vậy, Kimmich sẽ chơi ở đấy. Tôi cần tạo sức ép từ đây".
Khác với sự lo lắng chung, Loew có vẻ biết làm cách nào để chiến thắng. "Trận đá với Pháp, mọi việc đều đúng kế hoạch. Chúng ta chưa thành công vì chúng ta chưa có đủ người ở phía 1/3 sân đối phương". Ông hứa hẹn rằng, nếu thắng các cuộc tranh chấp tay đôi, nếu tỉnh táo và nếu có đủ người ở chỗ và lúc cần thiết, đội Đức sẽ vượt qua.
Đáng chú ý hơn, hầu như chẳng có ai hoàn toàn đồng ý với ông. Những người khác ý với ông có 2 đặc điểm: một là rất đông, và hai là đều rất nổi tiếng. Cho nên, khi giới thiệu đội hình ra quân của tuyển Đức, ai cũng ngạc nhiên, vì không có bất cứ một thay đổi nào cả. Tất cả được giữ nguyên. Loew cũng không nói gì nữa.
Hết trận, Loew nói: "Đấy là những gì tôi chờ đợi". Đức đá hay, hay Bồ Đào Nha đá dở? Có thể là cả hai. Và độ chênh thể hiện qua tỷ số cũng là hợp lý. Nhưng rõ ràng, trong các đợt tấn công của Đức, Bồ Đào Nha luôn không đủ sức chống đỡ, vì họ không đủ người để khống chế hai cánh của đối thủ. Tất cả 4 bàn thắng của Đức đều xuất phát từ những đường chuyền vào của hai cánh, Gosens bên trái và Kimmich bên phải. Gosens đã xin được thay ra vì có vấn đề về sức khỏe. Chính trong lúc chờ đợi đó, anh kịp ghi bàn thắng tuyệt đẹp bằng quả đánh đầu. Cầu thủ xuất sắc nhất trận đấu vui vẻ: "Tôi cảm ơn Loew vì mấy phút ở lại ấy".
Bây giờ Loew sẽ có những khoảnh khắc an bình. Để nghĩ về trận đấu sắp tới.
Hòa vào không khí chiến thắng là câu chuyện về con chim bồ câu trên mặt sân Arena ở Muenchen. Bồ câu là tượng trưng cho sự thanh bình, là nhân vật nổi tiếng hiện nay trong phong trào "Greenpeace". Chú chim nhập vào đội hình sân cỏ vào gần cuối trận đấu, chắc rằng chỉ là để kiếm ăn, hay là cũng muốn đòi hỏi một đường chuyền bóng? Đáng ngạc nhiên nhất là bồ câu không tỏ ra bối rối hay khiếp sợ vì sự khốc liệt của tranh chấp bóng đá. Nó bình thản ngay cả khi T. Mueller chạy ngay sát bên cạnh. Hay nó cũng cảm thấy được cái không khí bóng đá vào lúc tạm bình yên? Chỉ ít lâu sau khi bức ảnh bồ câu xuất hiện, nó nhanh chóng trở thành Hit trên mạng xã hội. Bồ câu xuất hiện như đúng lúc ta cần đến nó.
Trước mắt vẫn là những trận đấu khó khăn, ngay cả khi đối thủ chỉ là Hungary. Đấy là đội bóng đã làm cho Pháp - đội đương kim vô địch thế giới thất điên bát đảo. Thắng Bồ Đào Nha tưng bừng, không có nghĩa gặp Hungary sẽ trở thành đơn giản. Đây chỉ mới là một trận thắng thôi, dù trận thắng là vẻ vang và quan trọng, chứ chưa đủ để khẳng định một bản chất khác biệt.
Điều khác biệt nằm ở chỗ, sau giải này, Loew sẽ chia tay đội tuyển. Tôi có niềm tin rằng, cũng là đội bóng ấy và những cầu thủ ấy, nhưng họ sẽ khác đi, sẽ chơi hay hơn, khi biết rằng đây là những lần cuối cùng họ được làm việc với người Thầy hơn 15 năm của mình. Người Thầy đã đưa họ đến với nhiều vinh dự và thành công.
* Bài viết được đăng tải trên Thethao.vn dưới sự đồng ý của nhà báo Vũ Công Lập.