Bóng đá đã về…đến cửa
Thứ sáu, 09/07/2021 10:51 (GMT+7)
Bài hát “It’s coming home“ bắt đầu được lan truyền trở lại sau khi đội tuyển Anh vào bán kết – bóng đá đang trở về nhà. Giờ đây, khi họ đã đặt chân vào trận chung kết, ý nghĩa của nó càng trở nên sâu sắc hơn, bởi bóng đá đã sắp về đến nhà.
Đội tuyển Anh chỉ còn cách chức vô địch châu Âu lần đầu tiên trong lịch sử một đối thủ Ý. Lúc này, bóng đá đã về đến cửa nhà rồi. Chỉ cần HLV Gareth Southgate cùng các học trò đi qua nốt cửa ải này, họ sẽ lấy được chiếc chìa khóa thần kì, mở cánh cửa ngăn cách 55 năm qua, để đưa bóng đá chính thức trở về nhà.
Quãng đường về nhà lần này vất vả, nhưng đáng. Có thể, họ đã mất 55 năm và 120 phút căng thẳng ở Wembley mới về được gần đến nơi, nhưng bàn thắng của Harry Kane ở phút 104 đã giúp quãng đường ấy trở nên sống động và sử thi hơn trước sự chứng kiến của hơn 6 vạn người có mặt trên sân.
Bên ngoài Wembley, trên khắp nước Anh, người hâm mộ đã bùng nổ trong một cơn hưng phấn chưa từng có. Phát thanh viên của ITV hét lên rằng ai đang ngồi trước màn hình nên gọi điện cho sếp để xin nghỉ làm sáng hôm sau đi thôi, đêm nay tất cả bận ăn mừng mất rồi. Tờ Daily Express thậm chí đã giật tít: “Không, đây không phải mơ đâu.”Kane đứng trước chấm phạt đền mang đầy gánh nặng lịch sử. Bóng đi trúng vào tay thủ môn Kasper Schmeichel. Trong một tích tắc, nó bật ra khỏi tay thủ thành Đan Mạch, Kane lao tới, đệm bóng cận thành. Lần này anh không mắc sai lầm nữa. Bóng đi vào lưới. Khoảnh khắc ấy giống như Gary Lineker sau đó đã chia sẻ trên Twitter: “Chẳng có gì như bóng đá. Một phút này, nó làm bạn tan nát, rồi ngay phút tiếp theo, nó đưa bạn lên mây.“
Anh là một quốc gia cuồng bóng đá, là nơi khai sinh bóng đá hiện đại. Đây là đất nước đã hệ thống hóa các quy tắc của môn thể thao này vào thế kỷ 19. Trận cầu quốc tế đầu tiên trong nội bộ Liên hiệp Anh là giữa Anh – Đan Mạch được diễn ra ở thủ đô Glasgow, Scotland.
Đây cũng là quê hương của Premier League - giải ngoại hạng quốc nội nổi tiếng nhất thế giới. Theo lý thông thường, nhẽ ra người Anh phải là cường quốc bóng đá về mọi mặt. Nhưng không hẳn thế. Trong khi các CLB của họ có thể gặt hái nhiều danh hiệu và uy tín trên đấu trường Champions League thì đội tuyển Anh lại thường xuyên gánh chịu thất bại ở các giải đấu lớn quốc tế. Trên bình diện đội tuyển quốc gia, Anh chưa bao giờ thực sự được coi là “ông lớn“.
Nhưng với Euro 2020, sau cuộc khủng hoảng toàn cầu mang tên Covid – 19 và Anh là một trong những quốc gia chịu ảnh hưởng nặng nề nhất, bóng đá lại đang trở thành niềm an ũi, sự cứu rỗi của quốc gia này, một lần nữa, sau 55 năm kể từ World Cup 1966 khi họ lên ngôi vô địch từ chiến thắng trước Tây Đức. Họ không thể hiện gì nhiều ở vòng loại, thậm chí còn trải qua trận hòa tẻ nhạt không bàn thắng khá thất vọng trước người anh em Scotland. Thế rồi sức mạnh của lối đá thực dụng, khó chịu của Tam Sư bắt đầu lộ rõ từ trận thắng 2-0 trước đội tuyển Đức ở vòng 1/16. Tiếp đó, họ hủy diệt Ukraine, 4-0 ở tứ kết trước khi gặp Đan Mạch ở bán kết vừa qua trước sự chứng kiến của Thủ tướng Boris Johnson, Hoàng tử William cùng các thành viên Hoàng gia Anh.
Trong quá khứ, đội tuyển Anh đã liên tục sụp đổ dưới sức nặng của kỳ vọng khi luôn có trong tay những ngôi sao thế giới. Họ dừng chân ở vòng bảng năm 2000 dù khi đó những David Beckham, Paul Scholes, Andy Cole, Gary Neville…vừa chinh phục Champions League chỉ một năm trước đó cùng Manchester United. Năm 2004, có trong tay đội hình siêu sao với Beckham, Steven Gerrard, Ashley Cole, John Terry, Frank Lampard, Wayne Rooney, Michael Owen…Anh cũng chỉ vào được tới tứ kết. Năm 2008, Anh thậm chí còn không được tham gia vòng chung kết. Ở hai kỳ Euro sau đó, họ vẫn tiếp tục lỡ hẹn với bán kết, chứ chưa bàn tới mơ về trận chung kết.
Đội bóng của Southgate đã cho thấy rõ sự khác biệt của ông với những người tiền nhiệm. Sau World Cup 2018, đội Anh thời nay đã được đánh giá khác. Bản thân từng nổi tiếng là người sút trượt luân lưu trong trận chung kết năm 1996 gặp Đức, Southgate đã đưa các học trò đến với chiến thắng từ chấm 11 mét sau khi hạ Colombia 3 năm trước. Trước đó, đội tuyển Anh chỉ thắng duy nhất 1 trong số 7 trận phải đi qua loạt luân lưu ở các giải đấu lớn.
Và giờ ở Euro này, dù học trò của ông đã sút trượt ở chấm phạt đền, nhưng anh đã biết sửa sai ngay lập tức. Đây là một đội Anh đoàn kết không cần những ngôi sao lớn. Họ thi đấu với sự tỉnh táo, cái đầu thực dụng và chắt chiu cơ hội, mới chỉ để thủng lưới một bàn suốt giải tới nay, cũng như ghi bàn đều ở tất cả các trận trừ lần gặp Scotland.
Bóng đá đã về đến cửa nhà. Giờ đây, tài năng và kinh nghiệm của Southgate có giúp các học trò lấy được chiếc chìa khóa hay không, hãy để người Ý trả lời.